Trên đất Việt
ngàn đời ở đâu cũng có dòng sông và sau đó là có những con đê ngăn lũ. Ai đã
từng chân đất chăn trâu, làm ruộng hẳn không khỏi một lần in dấu bước chân mình
trên bờ đê làng Việt. Bờ đê rất đỗi thân quen, bao quanh, che trở thôn làng,
ngăn lũ, ngăn mặn giúp dân làng làm nên những mùa vàng bội thu. Thậm chí bờ đê
còn là phòng tuyến ngăn giặc giã tràn vào càn quét thôn quê, ngăn quân thù xâm
phạm bờ cõi mỗi khi Tổ quốc bị quân thù xâm lược. Những con sông đất Việt bồi
đắp nên những bãi bờ phù sa tươi tốt. Những triền đê chạy dọc theo bãi dâu xanh
mướt mát, ruộng ngô dài tít tắp tới chân trời, nhìn thấy đã biết là no ấm đến
với mỗi thôn quê. Bờ đê cũng chính là đặc trưng của làng Việt. Nếu đến một thôn
làng ở ven sông sẽ được bước đi trên những triền đê gió lộng để đến với thôn
làng. Triền đê còn là nơi thả diều, hóng mát của bao nhiêu thế hệ khi ở lứa
tuổi học trò mỗi khi chiều đến. Bờ đê là nơi từng đàn trâu bò thung thăng gặm
cỏ, là nơi không gian thoáng đãng đón gió hè mát mẻ thổi vào làng Việt. Đứng
trên triền đê phóng tầm mắt nhìn xa là những cánh đồng lúa xanh mát tới tận
chân trời. Những chiếc nón trắng nhấp nhô trên đồng, từng đàn cò trắng bay chập
trờn trên sóng lúa. Những buổi sáng bình minh lên, ông mặt trời như bó đuốc
khổng lồ toả bao ánh nắng chiếu xuống cánh đồng, cung cấp nguồn năng lượng tự
nhiên giúp cây lúa vươn cao để sau này có những mùa vàng bội thu. Làng quê có
bờ đê bao bọc, bảo vệ, đồng lúa có bờ đê làm điểm tựa để phát triển mang nhiều
no ấm cho dân làng. Vào mùa nước lũ mới thấy vẻ kiêu hãnh và vai trò to lớn của
con đê làng đến chừng nào. Lũ về, dòng nước chảy của các con sông hung dữ dồn
vào chân đê, sóng vỗ dồn đập đe doạ sự vững chãi của bờ đê. Nhưng con đê cùng
với dân làng đã dũng cảm chống lại với thiên nhiên, với lũ dữ, vững vàng trước
sự đe dọa của thuỷ thần. Phía ngoại đê dòng nước đục ngầu, tới tấp xô đê như
muốn nhấn chìm đê cùng với con người xuống đáy để tràn vào đồng lúa xanh tươi.
Nội đê cánh đồng vẫn xanh thắm, rì rầm trong gió như lời nhắn gủi động viên con
người và bờ đê hãy vững vàng trước sóng nước và sự tàn phá của thiên nhiên.
Làng tôi cũng có một triền đê đẹp như
thế, con đê bờ Bắc sông Lèn là nơi giữ nhiều kỷ niệm của tuổi thơ tôi. Làm sao
có thể quên được những chiều hè chăn trâu chạy nhảy ở triền đê cỏ bông may bám
đầy hai ông quần lem luốc. Tôi về dấu mẹ ném vào gầm giường chờ đêm đến để cóc
gặm hết hoa cỏ may, nhưng sáng hôm sau lấy quần ra mặc chỉ có mùi hôi sình chứ
nào đâu thấy mất bông cỏ may bám trên chiếc quần bẩn ấy. Thế mà tuổi trẻ chúng
tôi vẫn cứ tin những đều kỳ diệu ấy sẽ xảy ra trong cuộc sống. Chúng tôi khoái
nhất là những đêm mùa hè rủ nhau lên triền đê hóng gió đông năm thổi về mát
rượi, tìm chỗ có lớp cỏ dầy nằm ngửa mặt lên trời ngắm trăng, đếm sao rồi ước
gì mình có đôi cánh thần tiên để bay lên không trung đến tận các vì sao xa xôi
của vũ trụ khám phá khoảng không bao la. Rồi những đêm đẹp trời cố nhìn vầng
trăng sáng tìm xem chú Cuội và chị Hằng đang ở nơi đâu. Bởi, tuổi trẻ chúng tôi
vẫn tin tưởng rằng trên vầng trăng tròn vành vạnh ấy là nơi sinh sống của chú
Cuội và chị Hằng. Những đêm trăng khuyết, đứa nào cũng xuýt xoa, tiếc nuối
thương cho chú Cuội và chị Hằng không biết sẽ sống ra sao khi vầng trăng chẳng
còn đầy đặn. Lũ trẻ nông thôn chúng tôi vẫn luôn nghĩ rằng bầu trời trong và
vầng trăng sáng sẽ báo hiệu những điều tốt lành, may mắn, ấm no. Lo cho mùa
màng thất bát khi thấy trăng quầng, trời mây u ám. Thế đấy, triền đê chứng kiến
nhiều niềm vui và nỗi buồn của lũ trẻ chúng tôi một thời thơ ấu.
Rồi chúng tôi lớn lên vào thời giặc
giã, bọn học trò và lũ trẻ chăn trâu làng tôi mỗi người một ngã. Cánh con trai
hầu hết nhập ngũ trở thành "Bộ đội Cụ Hồ" cầm súng bảo vệ biên cương
hai đầu đất nước. Hoà bình trở lại quê hương vẫn nhớ về nơi bờ đê đầy kỷ niệm,
ở đó chúng tôi gặp nhau và biết được trong số bạn bè ra đi ngày ấy nhiều người
đã ngã xuống nơi chiến trường ác liệt không biết được giờ đây quê hương đã có
nhiều đổi thay no ấm. Mặt đường đê năm xưa nay đã được rải nhựa phẳng lỳ trở
thành con đường huyết mạch liên xã nối liên các làng quê. Ngoài chức năng chắn
lũ, con đê làng có có chức năng giao thông đưa văn minh đô thị về với làng quê
xa xôi, đưa các sản vật của quê hương lên chợ huyện, chợ tỉnh bán mua. Làng quê
đang ngày càng đổi mới, ấm no và phát triển.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét