Từ xa, đã nhìn
thấy góc sân trường bùng lên một mầu đỏ rực của hoa phượng. Trên cây hoa thắp
lửa như một bó đuốc khổng lồ cháy giữa sân trường, dậy tiếng ve kêu. Đó là đặc
trưng của các trường học thôn quê, hoa phường cùng với tiếng ve ngân báo hiệu
mùa học sinh nghỉ hè và sân trường vắng vẻ, chỉ còn lại những bó đuốc khổng lồ
của những chùm hoa phượng nở.
Cây phượng thân quen của lứa tuổi học
trò. Tuổi thơ ai đã từng cắp sách đến trường hẳn không thể quên được những gốc
phượng nơi sân trường nhộn nhịp. Phượng chở, phương che, phượng xoè bóng mát,
gốc phượng với những chiếc ghế đá ganito đã chứng kiến bao nhiêu đôi bạn thân
thủa học trò ngồi tâm sự, truy bài hay cãi vã lẫn nhau. Đó là kỷ niệm một thời
hoa đỏ, là nỗi nhớ khuôn nguôi của những ngày hè thắp lửa. Dưới tán phượng sân
trường biết bao trò chơi con trẻ, biết bao dấu ấn tuổi học trò được thể hiện
như là điểm khởi đầu của những sức bật bay cao, bay xa tới những chân trời mới.
Tháng chín, học sinh tựu trường, cánh
phượng xanh rờn, ríu rít tiếng chim, ồn ào tiếng các cô cậu học trò tạo niềm
vui trong ánh mắt hân hoan của thầy cô giáo đón học sinh nhập trường. Áo trắng
bừng sáng trong nắng sớm mai khi đàn em ùa vào lớp học. Tiếng cô giáo giảng bài
nghe ấm cúng thiết tha, cánh phượng im lìm, lặng lẽ. Rồi bỗng chốc bùng lên khi
tiếng trống điểm giờ ra chơi, cả sân trường tràn ngập áo trắng đồng phục. Gốc
phượng sần sùi lại chứng kiến nỗi buồn của một vài cô cậu lười học bị thầy cô
cho điểm kém, những trò chơi hiếu động không tham gia, tựa vào gốc phượng thở
dài nhìn bạn bè chạy nhảy. Mùa đông về, phượng trơ cành khẳng khiu trong gió
bấc, mấy chú chim sẻ lông xù, miệng kêu lích chích như tiếng sít soa trước cái
lạnh tràn về. Sân trường ít náo nhiệt hơn nhưng rất nhiều mầu sắc của áo rét
mùa đông. Những chiếc ghế đá dưới gốc phượng cũng buồn thiu, không có người
ngồi vì quá lạnh.
Mùa hè lại đến, sân trường như thắp
lửa, hoa phượng lại đỏ rực một mầu, báo hiệu những cuộc chia tay mùa hạ. Tiếng
ve hối hả xua tan không khí im lìm của mùa đông trước đó, cánh học trò áo trắng
lại chạy nhảy tung tăng, những trò nghịch ngợm của các bạn trai làm thầy cô
giáo chẳng vừa lòng cũng ít dần, các bạn nữ lầm lì tìm nơi gốc phượng thân quen
ngồi tâm sự. Những dòng lưu bút lia nhanh vào từng cuốn sổ dưới gốc phượng già
như cởi tấm lòng trước lúc chia xa hẹn ngày trở lại thăm trường. Có cả những giọt
nước mắt ngậm ngùi nơi gốc phượng, trên cây hoa cứ vô tình cháy mãi, có thấu
chăng nỗi buồn thổn thức và niềm vui dâng trào khi các bạn sắp xa nhau. Ghế đá
ít người ngồi và không còn những tiếng cãi vã, hờn giận, chỉ có những niềm tin
hy vọng vào mùa thi nhiều kết quả đang đến rất gần. Học trò nhiều người đã mơ
thấy một cổng trường đại học mà mình yêu thích, phượng đỏ như chia sẻ, chung
vui nhiềm hy vọng đó. Từng cơn gió hè mát rượi thổi về, cánh hoa cứ rơi rơi như
nuối tiếc một thời sôi nổi sân trường.
Người lính xa quê, trong tâm trí không
thể phai mờ những kỷ niệm một thời sân trường ngập tràn hoa phượng đỏ. Ở đó ít
nhiều mỗi người có những tình bạn thắm thiết tuổi học trò, những trò chơi sôi
nổi dưới gốc phượng vĩ già, những lúc nhặt cách phượng rơi lặng im kẹp vào vở
bạn gái cùng lớp, đôi khi nhặt nhuỵ hoa để đánh chọi gà với các bạn trai, cũng
có khi khẽ khàng và rụt rè bối rối gỡ cách hoa phượng mỏng vương trên áo, trên
tóc người bạn gái thân thiết của mình giữa giờ ra chơi. Những kỷ niệm ấy cứ ùa
về bất tận, rồi trở thành động lực to lớn thúc đẩy người lính cố gắng hăng say
huấn luyện, công tác sao cho xứng đáng với quê hương và mái trường nơi mình ra
đi. Mùa phượng nở là mùa của những kỳ thi kết thúc một năm học chuẩn bị cho
tương lai của các cô cậu học trò. Trong số hàng triệu học sinh rời sân trường
đầy cánh phượng nở ấy có rất nhiều người trở thành những anh lính trẻ, trở
thành học viên sĩ quan, chắc chắn trong họ lại thắp lửa những niềm tin vào một
ngày mai tươi sáng giống như mầu phượng nở sân trường chắp cánh cho họ bay cao,
bay xa đóng góp công sức, tuổi trẻ và trí tuệ, góp phần dựng xây và bảo vệ Tổ
quốc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét